The Institute

The Institute

  • Downloads:2282
  • Type:Epub+TxT+PDF+Mobi
  • Create Date:2021-09-09 08:53:28
  • Update Date:2025-09-06
  • Status:finish
  • Author:Stephen King
  • ISBN:1982150785
  • Environment:PC/Android/iPhone/iPad/Kindle

Summary

In the middle of the night, in a house on a quiet street in suburban Minneapolis, intruders silently murder Luke Ellis’s parents and load him into a black SUV。 The operation takes less than two minutes。 Luke will wake up at The Institute, in a room that looks just like his own, except there’s no window。 And outside his door are other doors, behind which are other kids with special talents—telekinesis and telepathy—who got to this place the same way Luke did: Kalisha, Nick, George, Iris, and ten-year-old Avery Dixon。 They are all in Front Half。 Others, Luke learns, graduated to Back Half, “like the roach motel,” Kalisha says。 “You check in, but you don’t check out。”

In this most sinister of institutions, the director, Mrs。 Sigsby, and her staff are ruthlessly dedicated to extracting from these children the force of their extranormal gifts。 There are no scruples here。 If you go along, you get tokens for the vending machines。 If you don’t, punishment is brutal。 As each new victim disappears to Back Half, Luke becomes more and more desperate to get out and get help。 But no one has ever escaped from the Institute。

Download

Reviews

ირაკლი სულაძე

11/22/63-ის შემდეგ კინგის ყველა წიგნს ერთი პრობლემა აქვს ჩემთვის。თითქოს ყველაფერი ადგილზეა - სიუჟეტიც, პერსონაჟებიც, მოულოდნელი განვითარება, სიმძაფრე და ა。შ。მაგრამ ყველას ერთნაირად აკლია რაღაც მარილი, რაც მის წინა ნაშრომებს ბლომად ჰქონდა。

Desislava Todorova

*** Внимание, може да съдържа спойлери***Това е първата ми книга на Кинг, принципно не обичам да чета за убийства, ужаси и подобни, но считах за пропуск, че не съм чела Краля нали。。。Пробвах да гледам То 2, но многото кетчуп ми дойде в повече。 Та, реших да си взема Институтът на Кинг още през лятото на 2020, но я прочетох точно след 1 година。 Може би за да се подготвя за всички страхотии, от които нямаше да мога да спя。。。Но греда, книгата се оказа посредствено повърхностна。 Може би ако бях 14-15 *** Внимание, може да съдържа спойлери***Това е първата ми книга на Кинг, принципно не обичам да чета за убийства, ужаси и подобни, но считах за пропуск, че не съм чела Краля нали。。。Пробвах да гледам То 2, но многото кетчуп ми дойде в повече。 Та, реших да си взема Институтът на Кинг още през лятото на 2020, но я прочетох точно след 1 година。 Може би за да се подготвя за всички страхотии, от които нямаше да мога да спя。。。Но греда, книгата се оказа посредствено повърхностна。 Може би ако бях 14-15 год тийнейджър книгата щеше да ме впечатли。 В момента повече ме впечатли преводът на "беше била", не мога да намеря точно на коя страницата беше。С 2 думи книгата може да се опише като младият Брус Уилис от Умирай трудно среща агент Мълдър от Досиетата Х (където Пушещият е заменен с Фъфлещия) Но какво не ми хареса в подробности:* много мудна книга, много бавно се "чете", повторения на фрази (Не я наричай приятелче), на описания (Какво е институтът при всяко новопостъпило дете)* първите 150-200 стр ме отегчиха, следващите ме накараха съвсем да не харесам книгата* предвидим сценарий, плоски, предвидими герои。 Каквото мислех, че че стане, стана。* на места убийствено наивна, например епизодът, където от банкомата хвърчат пари。 Там се смях с глас, Кинг подценява явно публиката си* бях се приготвила за ужаси и кошмари。 Нито едното, нито другото, книгата буквално ме отегчиИ за тези, които ще кажат, че старите книги на Кинг са класика, да, ще се пробвам да взема и някоя от старите му книги да прочета и да видя дали впечатленията ми по-горе са погрешни。 。。。more

daniel

dnf at page 50the writing is not up to date with today's timeskids don't talk like geriatric chain-smokers with encyclopedic knowledge of obscure idioms from the past, no matter how smart they arethe intro also started with a separate character to set-up, which was a dragthe depiction of America is questionable as well, painted in a patriotic lighti was interested in the premise and expected like a stranger things vibe but reading this just sort of made me die inside dnf at page 50the writing is not up to date with today's timeskids don't talk like geriatric chain-smokers with encyclopedic knowledge of obscure idioms from the past, no matter how smart they arethe intro also started with a separate character to set-up, which was a dragthe depiction of America is questionable as well, painted in a patriotic lighti was interested in the premise and expected like a stranger things vibe but reading this just sort of made me die inside 。。。more

Svetlozar

Children’s thinking will save the world All good and well rounded thrillers best。It tells a 98,5% truth story about how the world could be gone

Agr

I would recommend。 I hope it is made into a movie because the special effects could be mind blowing。

Mackenzie Derosett

This was my first Stephen king book and was so good!

Susie

3。75 This is my first ever Stephen King book。 It didn't blow me away, but it definitely kept me up nights until I finished。 It was fun (and creepy and a bit disturbing) to read a different genre than I normally do。 3。75 This is my first ever Stephen King book。 It didn't blow me away, but it definitely kept me up nights until I finished。 It was fun (and creepy and a bit disturbing) to read a different genre than I normally do。 。。。more

Chelsey Wilson

FINALLY FINISHED! Ahhhhh so good! First Stephen King novel I’ve ever read and I’m so glad I did。 I can see myself reading this book again。 Highly recommend!

Ana

It was just ok。 I kept thinking this novel would really dip into a larger mythos, which felt hinted at all the way though, but King never fully committed to it。 Just bread crumbed right up to the end。I feel if this novel had been written by a different author I would have felt it was more accomplished, more of an original story。 But you can't help but try and read between the lines with King, it's just that sometimes, there's nothing there。 It was just ok。 I kept thinking this novel would really dip into a larger mythos, which felt hinted at all the way though, but King never fully committed to it。 Just bread crumbed right up to the end。I feel if this novel had been written by a different author I would have felt it was more accomplished, more of an original story。 But you can't help but try and read between the lines with King, it's just that sometimes, there's nothing there。 。。。more

Jack

That was painful。After taking almost a month to read approximately 380 pages, 'The Institute' did not serve me well。Pretty much every character was hard to believe with no depth and the book just didn't quite grasp the reader。 I did finish it and there were snippets (although minimal) which I enjoyed。 The scenery was set well but the vast majority of the book was based in one building, so not quite a hard feat to achieve。Overall I am glad to see the back of this novel and move on to something fr That was painful。After taking almost a month to read approximately 380 pages, 'The Institute' did not serve me well。Pretty much every character was hard to believe with no depth and the book just didn't quite grasp the reader。 I did finish it and there were snippets (although minimal) which I enjoyed。 The scenery was set well but the vast majority of the book was based in one building, so not quite a hard feat to achieve。Overall I am glad to see the back of this novel and move on to something fresh。 It doesn't however put Stephen King in a different light as we can't be great all of the time。 。。。more

Carla Orihuela

*3。5això es podria resumir en adults amb clares mental issues abusant de nens amb poders durant 500 pàgs。 a mi em va faltar *spice*。 està bé i és entretingut però no hi ha gaire res a destacar (a banda del fet que Stephen King podria actualitzar-se una mica en el que se suposa que correspon a cada gènere)。

Jeremy

Exciting, real page turner in the end!

Jenny

Weird。。。

Blake

My first Stephen King book and I gobbled it up。 The protagonists being kids made their pain tougher to bear and their hope easier to root for as a reader。 It was hard to put it down。

Sean

I throughly enjoyed this。 It was just the sc-fi fix I needed。

David Hoag

Having given 4 stars to East of Eden and then 4 stars to a King novel shouldn't surprise people who know me and my reading habits。 I am an avid fan of King's and The Institute didn't disappoint。 It was only barely reminiscent of Firestarter and contained a great deal more of King's refined content。 Furthermore, the book ended well - King has dropped the ball with quite a few endings。 In fact, I was really pleased with The Institute as it was a full length novel that wasn't weak。 King's short sto Having given 4 stars to East of Eden and then 4 stars to a King novel shouldn't surprise people who know me and my reading habits。 I am an avid fan of King's and The Institute didn't disappoint。 It was only barely reminiscent of Firestarter and contained a great deal more of King's refined content。 Furthermore, the book ended well - King has dropped the ball with quite a few endings。 In fact, I was really pleased with The Institute as it was a full length novel that wasn't weak。 King's short stories, in my opinion, are generally superior to his long works because I think most story ideas are water-fat like those gargantuan pumpkins farmers enter into County Fair competitions。 I will eventually re-read The Institute, but probably not for a year or two。 。。。more

Emilie Jones

Basically just a very long version of The Ones Who Walk Away from Omelas

Caroline

2。5 stars

nikolae

4。 Easy to read and well paced for the majority of it。 The ending drew out just a tad too long。 I also could really have done without the political sniping that was interspersed throughout - no matter if you agree or not, I read fiction to not be reminded of the world。

Nam Long

This review has been hidden because it contains spoilers。 To view it, click here。 Sau khi đọc xong cuốn Học Viện của Stephen King。 Tôi chỉ có thể nói rằng, “Nếu bạn là một người thích đọc các loại sách thuộc kiểu diễn biến nhanh và có những con người siêu phàm này nọ, bạn đừng bao giờ chạm tay vào sách của King và cũng đừng bao giờ cố gắng đọc thử làm gì。” Vì sao ư? Vì ông thuộc thể loại tác giả của truyện “Tâm Lý và Thực Tế”。 Ở Tâm Lý, ông đã tạo ra hàng chục nhân vật cực kỳ sống động mà “Thực” là cái chính。 Khi đọc từng trang sách, chúng ta như đang đắm chìm vào phiêu lưu c Sau khi đọc xong cuốn Học Viện của Stephen King。 Tôi chỉ có thể nói rằng, “Nếu bạn là một người thích đọc các loại sách thuộc kiểu diễn biến nhanh và có những con người siêu phàm này nọ, bạn đừng bao giờ chạm tay vào sách của King và cũng đừng bao giờ cố gắng đọc thử làm gì。” Vì sao ư? Vì ông thuộc thể loại tác giả của truyện “Tâm Lý và Thực Tế”。 Ở Tâm Lý, ông đã tạo ra hàng chục nhân vật cực kỳ sống động mà “Thực” là cái chính。 Khi đọc từng trang sách, chúng ta như đang đắm chìm vào phiêu lưu cùng nhân vật, vượt qua muôn trùng khó khăn; tựa như bản thân đang đứng đó và chứng kiến cái chết tàn khốc mà không thể giúp gì được。 Những thương đau mà Luke đã trải qua để có thể thoát khỏi Học Viện。 Nếu bạn có đọc Promise Neverland, bạn sẽ đoán ra được một chi tiết khi Luke vừa thoát khỏi Học Viện thì cậu sẽ làm gì với con dao mà Maureen đưa cho。 Qua cách kể chuyện của King, tình tiết đó thậm chí còn kinh khủng hơn cả hình ảnh minh họa từ những trang Manga của Demizu Posuka。 Mặc dù khi đọc review trên Goodreads, tôi đã phát hiện ra được có nhiều bài nói rằng Học Viện khá giống với nhiều tác phẩm trước của ông - cũng là về những đứa trẻ bị bắt cóc và thí nghiệm。 Và motif này cũng chẳng phải là một nội dung gì quá mới, quá đột phá, sáng tạo。 Tuy nhiên, mặc cho motif đó là bình thường, ông đã thể hiện nó một cách cuốn hút, khiến người đọc phải theo chân các cá nhân qua từng trang sách。Và, một cái “Thực” nữa mà tôi muốn nói tới là ở những nhân vật nhí。 Những câu đùa cực kỳ vui vẻ và không gượng gạo, có lẽ do tôi đã đọc nhiều về truyện châu Âu nên cũng khoái mấy câu mà người ta gọi là “Đùa kiểu Mỹ”。 Ôi chà!Được rồi, nói về nhân vật chút đi:Chúng ta có nhân vật chính: Luke Ellis, một cậu bé thiên tài với khả năng tuyệt vời, bộ não siêu việt đã có thể được nhận vào học cả hai trường Đại Học vào năm 12 tuổi (cảm thấy thua cả một đứa con nít)。 Thế nhưng, trái với những gì chúng ta thường đọc trong các bộ tiểu thuyết Trung Quốc (chủ bài viết cực ít đọc。 Vì đọc nhẹ một vài truyện, mỗi truyện đôi ba chương là “chúng ta không thuộc về nhau”) hay các bộ tiểu thuyết và Manga của Nhật, rằng tụi nhỏ thông minh kiểu này thì ít bạn, lầm lì, có tâm lý kiểu như trầm cảm, tâm thần; nhưng không。 Ở Luke, chúng ta được tiếp cận ngay lập tức cái sự hồn nhiên, vui tươi của cậu bé mặc cho cách nói chuyện của cậu có hơi khó kết nối với một vài cụm từ, từ ngữ chuyên ngành ở nhiều lĩnh vực。 Tóm lại, không phản cảm, bạn chỉ cần đọc những trang có cậu là thấy thích cậu liền。 Thiên tài nhưng không tự kiêu, tự cao; không như bọn thiên tài “trầm tính” mà hầu như không có thực trong cuộc sống trong phim Trung Quốc。 Tới Rinne Tsujikubo còn cười tít mắt mỗi khi lia máy quay tới cô bé trong trận đấu với Gia Hưng - Siêu Trí Tuệ Việt Nam - mà。Nhân vật Chính “Có Chút Phụ”: Tim Jamieson。 Sở dĩ gọi như vậy vì anh chỉ xuất hiện trong chương đầu tiên (khoảng bốn mấy trang) rồi sau đó tới giữa truyện mới được gặp lại khi Luke dừng chân ở trạm DuPray bằng một cú sải cánh đập mặt vào cột (nhảy khỏi toa tàu)。 Mặc dù thời lượng của anh chỉ lên sóng vào những chương giữa dài tới cuối, và chỉ được kể qua ở bốn mấy trang đầu tiên, nhưng cuối cùng ta cũng có thể hình dung được anh là người bán-tốt。 Bởi vì khi tốt bụng, anh thậm chí còn cùng Luke quay trở lại Học Viện mặc cho nguy cơ có trùng trùng; và khi mất đi tính tốt, bà Julia Sigsby - chủ điều hành Học Viện - thậm chí còn tin rằng anh sẽ giết bà không chớp mắt。 Thế đấy。 Tốt thì tốt, nhưng khi ác thì ác, không phải kiểu rao giảng đạo lý rồi làm đường làm nẻo。 Bắn bỏ mợ。 Tóm lại, một nhân vật tuyệt vời。Về phản diện: có rất nhiều phản diện, mà đa phần đều là những kẻ sống trong Học Viện。 Chúng ta có lũ Ruby Đỏ và Ngọc Mắt Mèo。 Ruby Đỏ là tụi bắt cóc Luke và giết cha mẹ cậu bé; chủ Học Viện, bà Sigsby; người đã góp phần lớn giúp Luke trốn, một người giúp việc tại Học Viện, bà Maureen Alvorson (ban đầu ai cũng lờ mờ là phản diện, nhưng dần dần có thể đoán ra được dễ dàng bà theo phe này hay kia); những bà phụ việc khác; những người có nụ cười thân thiện nhưng hở cái là tát tụi nhỏ, đau thấy tía; bà cô phục vụ thức ăn, cũng thích tát tụi nhỏ;… nhiều lắm, kể tới Tết Công-gô。 Tóm lại các phản diện ai cũng tuyệt cả。 Có điều bạn nên nhớ kỹ tên các nhân vật vì đoạn gần cuối có một phần “cao trào”, không nhớ kỹ tên là không biết ai là ai luôn (nhớ kỹ tên tụi phản diện và mấy ông cảnh sát trong đồn cảnh sát, vậy thôi)。Nãy giờ nói “Thực Tế” xong rồi, có thể kết luận lại: Nó rất “Thực”。 Như thể những nhân vật đó có Thực ngoài đời và các sự kiện xảy ra đều có Thực。Giờ tới “Tâm Lý”。Stephen King đã khắc họa các nhân vật một cách tuyệt vời và tinh tế trong từng đoạn kể về nhân vật đó。 Ông không bỏ sót bất cứ một nhân vật nào cả dù cho họ có quan trọng tới cốt truyện nhiều hay ít đi chăng nữa。 Tim Jamieson, phải mất tới giữa truyện mới được gặp lại anh, thế mà trước đó anh đã có hẳn một chương bốn mấy trang để kể về hành trình của mình tới DuPray。 Sau đó là Luke。 Ta có thể hiểu rõ cậu yêu quý cha mẹ mình thế nào và cậu là một đứa trẻ hồn nhiên, vui tươi ra sao dù mang trong mình bộ não của một thiên tài。 Rồi sau đó là vụ bắt cóc, gặp được những đứa trẻ khác trong Học Viện。 Mỗi đứa trẻ đều có một nét riêng riêng mà ta có thể thấy。 Kalisha Benson, một cô gái mạnh mẽ thích ăn kẹo thuốc lá; Nick, hay Nicky Wilholm, một chàng trai kiêu cường, đẹp trai, không bao giờ chịu khuất phục trước những cái dùi cui điện hay các bài tra tấn tinh thần (có vẻ cái trấn nước và cái đo nhiệt độ bàng quang là kinh khủng nhất), ừ thì không chịu khuất phục thôi chứ vẫn phải bị ép làm; Iris Stanhope, nghe tên thấy sang rồi, tự đọc tự tìm hiểu nhá; rồi Bobby, rồi Helen; rồi Avery Dixon, một nhân tố quan trọng giúp mọi người thoát khỏi Học Viện sau khi Luke trốn khỏi và quay trở lại cùng Tim cứu mọi người。 Và còn nhiều nữa…Thế đấy, ngoài các nhân vật chính diện thì các nhân vật phản diện cũng được chăm chút tỉ mỉ cả về ngoại hình diêm dúa, kinh dị, đáng sợ cho tới tâm lý, tính cách và đời tư,… đều được minh họa kỹ lưỡng như thể một công dân Hoa Kỳ thực sự, một đặc tính trong truyện của King, tính thực tế - như đã nêu - ít có tác giả nào làm được giống ông。Và, có thể nói, điều đáng sợ nhất nằm ở Nửa Sau của Nửa Sau Học Viện mà chỉ có những bạn đã đọc mới hiểu được rằng lũ trẻ sẽ được đưa tới một nơi tàn khốc tới như thế nào。 Chúng bị *Dữ Liệu Bị Xóa - Cấm Spoil* tới nỗi mà *Dữ Liệu Bị Xóa - Cấm Spoil* vậy nên có thể nói, Học Viện là một cái tiêu cực。 Nhưng cái gì cũng có nguyên nhân của nó; và Nguyên Nhân dẫn tới Học Viện được xây dựng nằm ở chương cuối cùng của bộ truyện。 Đó là một chương dự báo đầy đáng sợ và kinh khủng, bản thân tôi không thể dám tưởng tượng quá nhiều sau khi đọc xong。Và giờ, để làm rõ tại sao lại có câu Slogan khúc đầu nhé。 Bởi vì ở những bạn thích truyện tình tiết mà không quan tâm tới tâm lý nhân vật chắc chắn sẽ rất chóng buồn ngủ và ngủ quên nếu đọc sách của Stephen King。 Hầu hết sách của King。 Bởi vì ông tập trung rất nhiều vào việc miêu tả chi tiết cả cảnh vật cho tới tâm lý con người, hay từng cử chỉ và ngữ điệu, thậm chí là cả mấy căn bệnh như Nói Lắp (IT - William Denbrough), còn ở trong truyện là Người Đàn Ông Nói Ngọng có tên *Dữ Liệu Bị Xóa - Cấm Spoil* nằm ở chương cuối cùng của bộ truyện, có vai trò rất lớn trong *Dữ Liệu Bị Xóa - Cấm Spoil*。 Có những trường đoạn miêu tả tâm lý rất dài và khiến người đọc nào thiếu kiên nhẫn cảm thấy muốn nản lòng。 Tôi từng gặp một người xem xong phim IT và rất thích, nhưng khi đọc truyện thì lại nói rằng phí thời gian, trong khi tôi cũng đã đọc và thấy rằng đó là một câu truyện tuyệt vời。 Chắc bạn cũng đã hiểu ý tôi muốn nói rồi nhỉ。 Vậy nên không lạ gì khi ta thường thấy nhiều người thích đọc truyện Trung thay vì đọc những bộ truyện nặng về Tâm Lý thế này đây, mà truyện châu Âu thì thể loại như thế rất nhiều。 Hiện tượng này nói thô ra là “đú đọc”。 Thấy một tác giả nổi tiếng, không tìm hiểu kỹ cách hành văn của người ta mà bay vào mua sách liền rồi đọc, thế là vỡ mộng khi biết cách hành văn người ta không phải gu đọc của mình, vậy cái lên chửi, mắng, chê thậm tệ một tác phẩm mà thậm chí không thuộc phàm trù bản thân đã tự vạch ra thể loại để đọc - còn những người nằm trong Phàm Trù đó thì hầu hết đều rất thích đọc。 Tôi thấy nhiều rồi, thích tiểu thuyết IT thì ghét phim, thích phim thì ghét tiểu thuyết。 Vậy thôi, một so sánh điển hình ấy nhỉ。 Hy vọng những ai đã đọc qua mấy dòng này thì tự cảnh tỉnh bản thân lại, tìm cho đúng thể loại mình thích, cách hành văn mình thích thay vì kiểu đú đỡn như thế。 Nói hơi nặng nhỉ, mà kệ đi, vì tôi hiện khá bức xúc sau khi đọc một lời nhận xét của truyện IT。 Ý nghĩ của bài nhận xét đó sơ sơ thế này: “Xem xong phim, rất mong đọc thử sách, rồi nhận ra đó là một trải nghiệm tốn thời gian”。 Không phải nguyên văn, nhưng đại khái là thế đấy。Đây chỉ là một bài viết sơ sài thôi, rất mong mọi người thông cảm vì tôi không giỏi trong việc review lắm。 。。。more

Natasha

Exceptional。 I read other reviewers with less than favorable opinions of this book and I'm happy I decided to find out for myself。 The premise reminded me of a series I maybe saw on Netflix a while back, so I assumed it was going to be a kind of super-hero type story focused around kids。 It was maybe a little bit of that, but that was hardly the focus of the story。 Instead of storyline becoming fantastical and unreal the characters remained human and humble。 Everyone's insecurities and flaws wer Exceptional。 I read other reviewers with less than favorable opinions of this book and I'm happy I decided to find out for myself。 The premise reminded me of a series I maybe saw on Netflix a while back, so I assumed it was going to be a kind of super-hero type story focused around kids。 It was maybe a little bit of that, but that was hardly the focus of the story。 Instead of storyline becoming fantastical and unreal the characters remained human and humble。 Everyone's insecurities and flaws were taken into account, and I love how much insight King has into the human condition。 Really this seems to be a story about resiliency, and about how we can fool ourselves into believing things that suit our narrative。 And how sometimes that narrative helps us justify some really awful behavior。 At times I even felt empathy for some of the unsavorable characters, because King makes it easy to understand what leads people to become monsters。 He uses many present-day and those of the not-so-recent past as examples of what kinds of monsters are behind the curtains, with the theme of the shadowy government entities so frustratingly reflecting the ones that plague our own power structures around the world。 Be excellent to one another <3 。。。more

Courtney

Very entertaining read。

Daniel

Immersive, emotional, and satisfying。The Institute kicks off immediately with likeable characters and a shocking turn out of events。 You'll cheer on Luke as he comes to terms with his abduction and garners compassion that grants him a chance at freedom。 Watch him put his intelligence to use and become the hero。 Immersive, emotional, and satisfying。The Institute kicks off immediately with likeable characters and a shocking turn out of events。 You'll cheer on Luke as he comes to terms with his abduction and garners compassion that grants him a chance at freedom。 Watch him put his intelligence to use and become the hero。 。。。more

Troy Dunn

Kept me interested especially in the last half。 Doesn’t seem very realistic to think Institutes could exist for so long but if you just read for entertainment, it’s pretty good

Ryan

Yee-haw! Hop on board and hold on tight, because this crazy train doesn’t let up。 Luke Ellis is a special kid — at only 12 years old, he’s a genius who is about to be double-enrolled at MIT and Emerson。 He can also move objects with his mind。 It’s this latter ability that lands him in “The Institute,” an operation that captures children of various skills who together are used for their valuable powers。In terms of sheer entertainment, this has got to be among Stephen King’s very best — though it’ Yee-haw! Hop on board and hold on tight, because this crazy train doesn’t let up。 Luke Ellis is a special kid — at only 12 years old, he’s a genius who is about to be double-enrolled at MIT and Emerson。 He can also move objects with his mind。 It’s this latter ability that lands him in “The Institute,” an operation that captures children of various skills who together are used for their valuable powers。In terms of sheer entertainment, this has got to be among Stephen King’s very best — though it’s also one in which its horrors are baked within a premise that seems eerily plausible。 (I’ll let you get there on your own。) No less admirable is how King, who has now churned out more than 70 books, manages to weave a suspenseful drama with an endearing story about friendship amongst vulnerable and incarcerated kids。I haven’t burned through a book like this in years。 。。。more

veronica

all'inizio un po' lento ma verso la metà diventa più interessante all'inizio un po' lento ma verso la metà diventa più interessante 。。。more

Rio

I want a part two!

Cristina

3。5-4 stars。 Pros: pacing, writing, and order was great。 Only very few scenes left me with wanting to skim。 I *really* despised the bad guys like you were meant to。 The scenes and characters were detailed enough for my imagination so I felt like I was watching everything unfold before my eyes。 I enjoyed the story and considered it to be a page-turner, but there were some things you have to look past to enjoy it。 Cons: I don't know why this story had to be *this* long? Although I'm not sure what 3。5-4 stars。 Pros: pacing, writing, and order was great。 Only very few scenes left me with wanting to skim。 I *really* despised the bad guys like you were meant to。 The scenes and characters were detailed enough for my imagination so I felt like I was watching everything unfold before my eyes。 I enjoyed the story and considered it to be a page-turner, but there were some things you have to look past to enjoy it。 Cons: I don't know why this story had to be *this* long? Although I'm not sure what could be left out lol。 And I knew going into it that kids with superpowers has been done and the ending didn't surprise me so there wasn't this big reveal like I thought (but I was desperate for revenge against the bad guys so I kept reading)。 The kids didn't talk like kids from 2018 which made it less believable。 Lastly, the descriptions of child abuse were hard for me to read at times。 。。。more

Ellie Risinger

Loved reading about a group of kids grouping together to defeat an evil authority。 Definitely a dark read (it’s Stephen King writing about kidnapped kids so what did you expect?!), but little to no gory details。

Nathalie Bruurmijn

i've finished it yesterday night, and i have cried because of the last two chapters。 in the beginning it's 'hard' to keep going, because it is another storyline, than what is written on the back of the book, so i thought it was another book lol。 but later the 2 storylines comes together。 i would literally recommend this book if you like 'horror' and magical things。 it isn't that magical, but some things happens that can't happen in real life。 i've finished it yesterday night, and i have cried because of the last two chapters。 in the beginning it's 'hard' to keep going, because it is another storyline, than what is written on the back of the book, so i thought it was another book lol。 but later the 2 storylines comes together。 i would literally recommend this book if you like 'horror' and magical things。 it isn't that magical, but some things happens that can't happen in real life。 。。。more